Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2012

CẦN HIỂU :



KIẾN THỨC

Người ơi tối thiểu - hiểu cho !
Cha Trời mẹ Đất sinh ra muôn loài.
Sinh Linh - vạn vật luân hồi,
Vốn là tạo hóa - muôn đời như nhau.

Nhân loài đã phát triển lên,
Thống trị tất cả - là nhờ trí khôn.
Thiết lập trật tự… -… sinh tồn,
Suy tôn Phật Thánh : cũng con người mà.

Ngu ác thì gọi là Ma,
Thánh thiện Phúc đức : coi là Thánh Nhân.
Từ bi - quảng đại - cao minh,
Đó là Đức Phật : độ nhân giáo đời.

Tiên thì tự tại Thảnh thơi,
Ngồi tại Thượng giới - biết đời ra sao.
Thần thì - kỳ diệu làm sao,
Ác thiện có đủ - nơi nào cũng thông.

Tổ Tiên ở chốn không trung,
Kề cận con cháu - đạo đời giúp ta.
Thương thì làm đức Phật Gia,
Giận thì bỏ mặc để cho Ma hành.

Trần gian địa ngục đọa đầy,
Đời là sống tạm được bao đâu mà.
Đến khi tạ thế biết ra,
Mới thấy vạn cổ mới là dài lâu.

Đất - Trời - Nhân Thế : khác đâu,
Đâu cũng có luật - có lề, người ơi.
Trời định ra số con người,
Kiếp trước vay nợ - kiếp này trả nhau.

Đức Phật nhà giáo từ bi,
Rọi đường cứu khổ, dẫn về thiện nhân.
Thánh thì phải chấp từng phân,
Lề luật chấp pháp - sử nghiêm minh mà.

Phúc lộc Tiên Tổ mà ra,
Khờ thì khóc…Mả - Khôn thì dỗ Vong.
Chết trẻ Thánh ôm vào lòng,
Cho được hầu cận tại nơi cửa đền.

Sống có khôn - chết mới thiêng,
Sống mà ngu, ác - chết sao thiện lành.
Khi sống sảo trá gian manh,
Đến khi tạ thế : hành - lừa, cháu con.

Sống đời thèm khát đủ đường,
Chết tìm khoái lạc ở nơi người trần.
Xui người đủ kiểu…dục thân,
Tim nơi khoái lạc - để hồn thỏa thê.

Ma túy…bài bạc…đua chen…,
Thứ nào hồn thích : hành người nhào vô.
Anh hùng xó chợ - côn đồ,
Cũng là những thứ mà vong thích hành.

Thời nay mạt pháp loạn âm,
Ma quỷ đội lốt : Thánh - Thần - Phật - Tiên.
 Làm trò đủ kiểu quàng xiên,
Nhà nào thiếu Phúc - cháu con khốn cùng.

Trước kia kiến trúc Phương Đông,
Bếp, nhà - riêng biệt, khoảng không dư thừa,
Giờ đây đã khác cổ xưa,
Táo Quân ở bếp - thờ cùng Gia Tiên.

Thần Linh có miếu Thờ Riêng,
Giờ đây chật trội thờ luôn trong nhà.
Vợ, Chồng giờ chẳng tính xa,
Cơm chung : góp gạo - đói chia tay liền.

Nên giờ : thờ cúng Gia Tiên,
Đôi bên nội ngoại - bốn bề dỗ đi.
Nếu không con, cháu - suy vi,
Vì bị họ mẹ : nhận tông - giống nòi.

Thời nay Thầy Pháp hết hơi,
Vì chẳng giúp được - người đời khổ đau.
Tăng Sư cầm kéo, cầm dao,
Đủ trò cắt giải - chỉ đau túi tiền.

Người Việt - Đạo Thánh uy linh,
Giờ đây : thành lũ ma vầy đồng ngu.
Đạo Thánh - Tam giáo dậy dân,
Sống theo triết học - âm dương ngọt tình.

Nhưng giờ thầy đi kiếm tiền,
Chỉ biết mang Phật ra mưu sinh mà.
Tử Vi - Lý - Số : thờ Ma,
Quên luôn Lão Tổ - tu Tiên, giáo đời.

Thầy nho bôi bác người ơi,
Viết chẳng ra chữ - thành Thư Pháp rồi.
Thầy cúng ý ới - Hồn ơi,
Giúp người thì ít, hành người nát luôn.

Âm Binh : Bùa Chú - Mật Tông,
Nghe theo hiệu lệnh của thầy nuôi Vong.
Đến ngày đến tháng trả vay,
Không thầy cúng tế : khốn ngay tức thì.

Người ơi hãy ngộ ra đi,
Linh hồn Thánh thiện : chẳng còn - ăn ai.
Giờ đây lại toàn ma chơi,
Tìm nơi cửa Phật - nhờ thầy giúp vui.

Miệng thầy kinh kệ giáo đời,
Còn tay bắt quyết sai Âm Binh mà.
Mật Tông - Tây Tạng : Trung Hoa,
Đè Bẹp : Tiên tổ - đạo nhà,Việt Nam.

Nhưng rồi xã hội tan hoang,
Cha làm thầy Pháp : cứu con đi nào.
Mẹ già đất Việt nâng niu :
Thánh Đạo đất Việt, đã nhiều ngàn năm.

Đạo Thánh đất Việt uy linh,
Từ thời Vua Hùng tồn tại đến nay.
Hầu Thánh là việc tìm may,
Thánh dẫn hậu thế tìm nguồn cội xưa.

Tìm nơi Phúc lộc như Mưa,
Tìm Lại giới tính để đời đẹp hơn,
Tìm chọn hạnh phúc gia đình,
Tìm được thành tựu - công danh vẹn mười.


Đức Minh
Pháp chủ Thần Học Phương Đông




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét